Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013


"Thánh" Lê Hiếu Đằng chơi trò giả "bịnh" để lừa đảo xưng "Vương"

"Thánh" Lê Hiếu Đằng chơi trò giả "bịnh" để lừa đảo xưng "Vương"
NVM Blog - Sáng nay, báo Quân đội nhân dân đăng bài http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-VN/61/43/5/5/5/257875/Default.aspx Đôi điều với tác giả "Viết trên giường "bịnh" của một cây viết chính luận mới và trẻ, nhà báo Nguyễn Chiến Thắng, PV Báo Quân đội nhân dân. Bài báo đã thẳng thắn chỉ ra chân tướng trò hề của Lê Hiếu Đằng, một kẻ trở cờ, phản bội đồng đội, phản bội nhân dân đã nã đạn không thương tiếc vào quá khứ.

Theo thông tin trên Bách khoa thư mở Wikipedia thì: "Lê Hiếu Đằng (sinh 19??) là luật gia, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên là phó Tổng Thư Ký Ủy ban Trung Ương Liên Minh các lực lượng Dân tộc, dân chủ và Hòa bình Việt Nam, Nguyên Tổng thư kí Uỷ Ban nhân dân Cách mạng khu Sài Gòn Gia Định, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam ở TP HCM[1]. Tính tới 2013, ông 45 năm là Đảng viên Đảng CSVN. Ông là một trong các “lãnh tụ” sinh viên trước đây đã có một thời kỳ lẫy lừng trong phong trào đấu tranh tại Sài Gòn và các đô thị Miền Nam trước 1975, thành viên Ban chấp hành Tổng hội sinh viên Sài Gòn và ĐH Luật Khoa..."
Thế mà giờ đây, lúc xế chiều, Đằng lại làm cái việc mà như nhà thơ Hồng Thanh Quang từng đúc kết:
Xưa nay cái bọn chiêu hồi
Sớm muộn cũng bị kẻ cười người chê
Để giúp bạn đọc hiểu thêm chân tướng, bộ mặt thật, "cái mặt không chơi được" của Lê Hiếu Đằng, NVM Blog xin gửi đến thông tin đáng đọc từ bài viết của anh "Loa Phường"...

Dư luận chạnh lòng khi nghe tin Lê Hiếu Đằng đang thập tử nhất sinh nên tạm gác sang một bên câu chuyện về lá thư “tuyệt mệnh” tráo trở và gàn dở của Đằng. Vẫn biết những kẻ trở cờ như Lê Hiếu Đằng vốn đã bị xã hội nhìn bằng nửa con mắt, song đạo lý ở đời, ai lại đi chấp một kẻ sắp sang thế giới bên kia. Khi bệnh nặng người ta thường bị ảo giác, dẫn đến nói năng và hành động một cách mất kiểm soát. Vì thế Đằng thoát được vụ bị thiên hạ ném đá.

Vậy mà chỉ đôi ngày sau đó người ta nghe thấy giọng Lê Hiếu Đằng sang sảng khi trả lời phỏng vấn RFI – một kênh truyền thông luôn có cái nhìn ác ý và sai lệch về Việt Nam.

Trước sự tâng bốc lên tận mây xanh của cô phóng viên giọng rất trẻ, anh già Lê Hiếu Đằng (một người luôn mơ trở thành cái rốn của vũ trụ, sợ hãi khi về già sẽ bị bỏ rơi trong quên lãng và vì thế luôn tìm cách đập phá, lu loa cốt gây sự chú ý) bỗng trở nên nhanh nhẹn và cường tráng khác thường. Theo những lời lẽ mơn trớn, vuốt ve, thẽ thọt của cô phóng viên thì luật sư Đằng ( đã về vườn) trở thành một “hiệp sĩ” “đầy chất lửa, đầy tính chiến đấu”, dám tháo găng “thách thức bất kỳ lãnh đạo nào trong bộ máy của đảng Cộng sản trả lời một cách công khai về vấn đề thành lập các đảng đối lập”

Ơ hơ, thế hóa ra việc ông Đằng ốm thập tử nhất sinh là lởm, là trò lừa thiên hạ à…

Cả làng còn đang ngơ ngác vì choáng....

Đoàng một cái sáng nay đã lại thấy thông tin bốc mùi từ Bô shit – Lê Hiếu Đằng là người “sáng lập” đảng mới, “Đảng dân chủ xã hội” với cái tham vọng nghe đánh cái rầm “Đảng mới dân chủ xã hội là một đột phá khẩu lịch sử, cho nước tràn bờ, cho muôn người Việt Nam đứng dậy phá xiềng, vươn vai thành Phù Đổng, chống lại nội tặc, ngoại thù, cứu nước cứu dân và cứu cả chính mình”... 

Chao ôi, quả là chỉ qua một đêm, Đằng đã hóa thánh. Thánh Đằng sẽ cứu cả dân tộc Việt Nam đang rên xiết trong lầm than vì ách đô hộ của Đảng Cộng sản. Dưới cái ách ấy, đám nhân xĩ, chí thức kiểu như Quang A, Tương Lai, Chi ọe và cả Đằng nữa suốt ngày tụ tập rượu, bia, trà lá. Khoác vai rận cái này, nâng cốc với rận mái kia, chụp hình cười toe toét đưa lên “phây” để cả thế giới biết đến những phong trào “rận chủ” lẫy lừng đang diễn ra ở cái đất nước hình chữ S mang tên Việt Nam này.

Các cụ xưa có câu, “sướng quá hóa rồ” hay “nhàn cư vi bất thiện” để chỉ loại người lúc nào cũng ảo tưởng về tài năng của bản thân, đã được hưởng ân sủng của xã hội nhưng vẫn chưa thỏa mãn dẫn đến những việc làm hại dân, hại nước. Loại cõng rắn cắn gà nhà như Đằng thời nào cũng có.

Sau bao tháng ngày vỗ ngực vì nước, vì dân, vì “cái lọ, cái chai”, bây giờ thì người ta cũng hiểu Đằng chỉ vì chính mình.

Trước hết là người sáng lập ra cái gọi là “Đảng dân chủ xã hội” tất nhiên Đằng sẽ trở thành lãnh đạo của đảng này, thế là tự mình bày trò xưng Vương, há chẳng phải để trục lợi cho chính Đằng hay sao.

Làm ồn ào, quốc tế hóa sự kiện Đằng nhắm tới hai mục đích:

Trước hết là tiền. Chẳng phải các tổ chức chống cộng ở nước ngoài đang tìm mọi cách để chống phá Đảng cộng sản Việt Nam mà mục tiêu trước hết của chúng là thành lập đảng đối lập. Cái gì chứ tiền thì thiếu gì. Miễn là thành lập được đảng đối lập, "không lo đến tiền, các chú cứ bắn, “đạn” hết anh lại lắp, bắn thoải con gà mái…". Làm Vua cái đảng này, Đằng cứ gọi là ngồi trên tiền nhé…

Sau vấn đề tiền là vấn đề sợ. Phàm là người trần thì thằng nào chẳng sợ xộ khám. Là luật sư Đằng thừa biết sau khi tuyên bố thành lập đảng đối lập với mục đích lật đổ Đảng cộng sản tức là vi phạm pháp luật, chắc chắn, chính quyền sẽ ra tay. Vì vậy phải quốc tế hóa sự kiện này, đề phòng nếu bị vào kho mấy anh tay to nước ngoài sẽ cứu.

Còn trò ốm: Kể ra Đằng cũng cao tay tuy có hơi hèn một chút. (Cô phóng viên RFI người đã xem Đằng như hiệp sĩ sẽ nghĩ gì khi biết Đằng bày trò này). Nếu bị tóm, Đằng sẽ lăn ra...ốm. Ở cái tuổi của Đằng, chắc chắn pháp luật sẽ có chút khoan nhượng và đó là cái lý do có thể đỡ cho Đằng khỏi bị ăn cơm cân.

Chà chà, thế này thì một mũi tên trúng dăm, bảy cái đích chứ chẳng chơi. Quả là thánh Đằng…

Có điều thiên hạ đâu có khờ như Đằng nghĩ. Trò lừa phỉnh dư luận để họ đồng ý tung hô Đằng lên làm Vương đến trẻ con cũng nhận thấy. Ai chẳng biết, vì chút công lao thời phong trào sinh viên Sài gòn chống Mỹ, Đằng được xã hội đãi ngộ tử tế, cho giữ chức vụ, hưởng hết lộc này, lộc kia dẫu chẳng làm được việc gì cho ra hồn. Nay về hưu sợ bị quên lãng, Đằng bày trò “ diễn tuồng chính trị, đong xèng, lừa thiên hạ”.

Xin thưa luật sư Đằng. Hơn tám mươi triệu người dân đều thấy cuộc sống của họ tốt dần lên, năm sau khá hơn năm trước. Dẫu có khó khăn, giá điện có tăng 5%, giá xăng dầu có leo thang chút ít, song lương công chức nhà nước cũng tăng đấy thôi, mấy bác kinh doanh thì cũng theo đó nâng giá bát phở lên vài đồng…Nước nổi, bèo nổi, phần đông người dân đã có bát ăn, bát để, đâu có như thời xưa phải chạy ăn từng bữa. Ngày lễ, chỗ vui chơi giải trí chật kín người, trẻ con nô đùa vô tư chẳng phải sợ đánh bom liều chết hay người biểu tình xô xát lẫn nhau chết cả trăm người, máu me nhuộm đỏ quảng trường như ở mấy nước có cách mạng màu như Ai Cập, hay được "hưởng sự can thiệp của phương Tây để bảo vệ nhân quyền" như Irac hay Afghanistan.

Thưa ông Đằng, thiên đường là do mình tự xây dựng. Đã không đóng góp gì vào sự phát triển của đất nước hôm nay thì cũng xin ông thôi ngay cái trò cõng rắn cắn gà nhà, tiếp tay cho ngoại bang làm nghèo đất nước.

Và nếu thực sự ông yêu nước, thương dân như những gì ông và đồng đảng vẫn thường khoe khoang, khuếch khoác, thì mong ông đừng tạo những sự bất ổn cho một xã hội đang trên đà đi lên, đang phát triển, là điểm đến an toàn trên toàn thế giới.

Cũng xin ông thôi ngay trò lừa đảo xưng vương, bày trò chính trị để trục lợi cho bản thân. Với những kẻ trở cờ, phản bội như ông thì làm gì còn chữ tín để làm cái gọi là “tạo dựng ngọn cờ”. Chạy theo ông có chăng chắc cũng lại một lũ muốn ăn nhưng lười lao động như Bùi Hằng (chửi cha, chửi mẹ, máu trên, máu dưới), hay Chí Phèo Đức – rạch mặt ăn vạ, Lê Anh Hùng tâm thần lúc nào cũng nghĩ mình là điệp viên 007…Kết nạp những con ghẻ sống ký sinh, dơ bẩn như vậy trong tổ chức, thử hỏi, khi ông nói liệu có người nghe???

Đừng diễn nữa, dơ lắm Hiếu Đằng ơi!.
(Nguồn: Loa Phường)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét