Dân trí) - Có lẽ trong đau thương, khó có hình
thức nào biểu cảm hơn Thơ. Chỉ trong vòng một tuần kể từ khi Đại tướng
từ trần, đã có hàng vạn bài thơ viết về Người. Trên GOOGLE tại thời điểm
5 giờ sáng ngày 12/10, tìm nội dung “thơ về Đại tướng Võ Nguyên Giáp”
đã cho kết quả 3.330.000 trong 0,22 giây. Một con số khổng lồ và còn
liên tục tăng trong những ngày tới...
Những vần thơ tiễn biệt Đại tướng thấm đẫm nước mắt
Nặng lòng chi nữa với núi sông/Quê hương nợ cụ một tấm lòng/Muôn thuở người đi còn danh vọng/Tạc vào bốn bể trấn mênh mông
Người gửi: Nguyen Kim Cat
Đường Hoàng Diệu nhân dân về quy tụ
Gió chiều thu rung nhẹ ngọn xà cừ
Trời, đất trang nghiêm cùng ru Người ngủ
Đại tướng vừa đi qua đủ chặng đường
Đây ngôi nhà, trước đây Người thường ở
Lá vườn cây rủ tưởng nhớ người xưa
Hoa cũng vậy dường như dừng không nở
Những bậc thềm yên ắng cửa cài then
Đưa dân tộc vượt qua hai cuộc chiến
Người sẽ còn hiện mãi giữa lòng dân
Gió chiều thu rung nhẹ ngọn xà cừ
Trời, đất trang nghiêm cùng ru Người ngủ
Đại tướng vừa đi qua đủ chặng đường
Đây ngôi nhà, trước đây Người thường ở
Lá vườn cây rủ tưởng nhớ người xưa
Hoa cũng vậy dường như dừng không nở
Những bậc thềm yên ắng cửa cài then
Đưa dân tộc vượt qua hai cuộc chiến
Người sẽ còn hiện mãi giữa lòng dân
Người gửi: Đức Chung
Trời Nam
liệu được mấy ai
Thư sinh mà lại sẵn tài lược thao?
Ra quân dưới ngọn cờ đào
Điện Biên sấm sét thủa nào còn vang.
Sao vàng chói lọi hào quang
Mùa xuân đại thắng sử vàng ghi công.
Từ xa nâng chén rượu hồng
Mừng rằng hậu thế sẽ trông gương lành...!!
Thư sinh mà lại sẵn tài lược thao?
Ra quân dưới ngọn cờ đào
Điện Biên sấm sét thủa nào còn vang.
Sao vàng chói lọi hào quang
Mùa xuân đại thắng sử vàng ghi công.
Từ xa nâng chén rượu hồng
Mừng rằng hậu thế sẽ trông gương lành...!!
Người gửi: Ngô Thị Hoà
Cả nước đau lòng tiễn biệt ông!
Ông đi thanh thản ở trong lòng
Chiến công muôn đời không kể xiết
Lưu danh truyền mãi vọng ngàn năm!
Ông đi thanh thản ở trong lòng
Chiến công muôn đời không kể xiết
Lưu danh truyền mãi vọng ngàn năm!
Người gửi: Trần Thu Hương
Thế hệ ấy đã qua chăng?
Nghe trong sâu thẳm mưa giăng mịt mùng.
Chiều qua tiễn một anh hùng.
Người mang đến cuộc trùng phùng nước non.
Bác ơi! giờ Bác không còn.
Bia người nằm xuống, bia son dát vàng.
Cũng thì là một Quốc tang.
Nhưng dường như khắp thế gian khóc người.
Vĩnh biệt Bác nhé Bác ơi!
Nghe trong sâu thẳm mưa giăng mịt mùng.
Chiều qua tiễn một anh hùng.
Người mang đến cuộc trùng phùng nước non.
Bác ơi! giờ Bác không còn.
Bia người nằm xuống, bia son dát vàng.
Cũng thì là một Quốc tang.
Nhưng dường như khắp thế gian khóc người.
Vĩnh biệt Bác nhé Bác ơi!
Người gửi: Trần Thu Trang
Võ Nguyên Giáp
Ai được sinh ra ở thời bình
Hãy cùng ghi khắc thời gian khó
Điện Biên sống mãi với cha anh.
Bác không khóc không vui mừng khi chiến thắng
Bác lặng thầm giấu biệt những nỗi đau
Khi tự do phải trả bằng xương máu
Thì trái tim đã phải chết nhiều lần.
Đến cuối cùng khi trở về với đất
Với anh em chiến sĩ đồng bào
Với xa xưa những chiến trường oanh liệt
Vẫn tin yêu cả thế giới hòa bình.
Bác chiến đấu cả đời không ngừng nghỉ
Bác chiến thắng trong mọi khó khăn.
Bác viết tên lên bầu trời xanh thẫm
Việt Nam
Lên mảnh đất vẫn mang hình chữ S
Việt Nam
Đến tận mai sau và con cháu
Vẫn Việt Nam.
Ai được sinh ra ở thời bình
Hãy cùng ghi khắc thời gian khó
Điện Biên sống mãi với cha anh.
Bác không khóc không vui mừng khi chiến thắng
Bác lặng thầm giấu biệt những nỗi đau
Khi tự do phải trả bằng xương máu
Thì trái tim đã phải chết nhiều lần.
Đến cuối cùng khi trở về với đất
Với anh em chiến sĩ đồng bào
Với xa xưa những chiến trường oanh liệt
Vẫn tin yêu cả thế giới hòa bình.
Bác chiến đấu cả đời không ngừng nghỉ
Bác chiến thắng trong mọi khó khăn.
Bác viết tên lên bầu trời xanh thẫm
Việt Nam
Lên mảnh đất vẫn mang hình chữ S
Việt Nam
Đến tận mai sau và con cháu
Vẫn Việt Nam.
Người gửi: Khôi Xuân Trinh
Dẫu rằng vẫn biết bình thường
Tử sinh là lẽ đương nhiên ở đời
Nhưng sao lòng thấy bùi ngùi
Khi nghe tin Bác đi rồi – chia xa
Một nhà giáo - một sử gia
Một nhà quân sự tài ba lẫy lừng.
Tử sinh là lẽ đương nhiên ở đời
Nhưng sao lòng thấy bùi ngùi
Khi nghe tin Bác đi rồi – chia xa
Một nhà giáo - một sử gia
Một nhà quân sự tài ba lẫy lừng.
Chúng con nước mắt rưng rưng
Xin tiễn biệt bác về cùng tổ tiên
Trời Nam có vị tướng hiền
Muôn đời sử sách ghi tên sổ vàng.
Xin tiễn biệt bác về cùng tổ tiên
Trời Nam có vị tướng hiền
Muôn đời sử sách ghi tên sổ vàng.
Người gửi: HoangHai
Muôn đời nhớ ơn Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Việt Nam mất một nhân tài
Nhân loại lịch sử miệt mài ghi công
Nhớ ơn thống nhất non sông
Muôn đời con cháu, sẽ không quên người!
Đất nước nở mãi nụ cười
Vì Võ Nguyên Giáp, là người sáng soi
Đưa đường, chỉ lối, tìm tòi
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.
Cả nước vái biệt hương linh
Thành tâm ghi nhớ, nghĩa tình sắt son
Ngàn đời thế hệ cháu con
Nhớ ơn tướng Giáp, mãi còn ngợi ca!
Việt Nam mất một nhân tài
Nhân loại lịch sử miệt mài ghi công
Nhớ ơn thống nhất non sông
Muôn đời con cháu, sẽ không quên người!
Đất nước nở mãi nụ cười
Vì Võ Nguyên Giáp, là người sáng soi
Đưa đường, chỉ lối, tìm tòi
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.
Cả nước vái biệt hương linh
Thành tâm ghi nhớ, nghĩa tình sắt son
Ngàn đời thế hệ cháu con
Nhớ ơn tướng Giáp, mãi còn ngợi ca!
Người gửi: Phạm Cương
Bác là vị Thánh của dân
Dường như Thánh Gióng giáng xuống trần
Dẹp tan giặc ác quay về núi
Mấy đời tái hiện lại vĩ nhân
Rồi đây gian khó còn muôn phần
Tìm đâu thiên tướng tiêu trừ ác
Ai người gánh việc làm an dân.
Người đi cả triệu con tim nhớ
Xen lẫn niềm đau mất thiên tài.
Dường như Thánh Gióng giáng xuống trần
Dẹp tan giặc ác quay về núi
Mấy đời tái hiện lại vĩ nhân
Rồi đây gian khó còn muôn phần
Tìm đâu thiên tướng tiêu trừ ác
Ai người gánh việc làm an dân.
Người đi cả triệu con tim nhớ
Xen lẫn niềm đau mất thiên tài.
Người gửi: Khuyết danh
Vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Đại tướng lòng dân khắc đậm sâu
Trời thu tiễn biệt chẳng vơi sầu
Năm châu lắng đọng niềm thương tiếc
Bốn biển tuôn trào nỗi xót đau
Nhân cách rạng ngời vang thuở trước
Chiến công lừng lẫy vọng ngàn sau
Người đi cả nước buồn vô hạn
Nhói buốt trong tim tiếng nguyện cầu
Đại tướng lòng dân khắc đậm sâu
Trời thu tiễn biệt chẳng vơi sầu
Năm châu lắng đọng niềm thương tiếc
Bốn biển tuôn trào nỗi xót đau
Nhân cách rạng ngời vang thuở trước
Chiến công lừng lẫy vọng ngàn sau
Người đi cả nước buồn vô hạn
Nhói buốt trong tim tiếng nguyện cầu
Người gửi: Huong Tra
Từ phương Nam
con muốn về phương Bắc
Đặt trước hiên nhà nhành hoa trắng đau thương
Bác nghe không tiếng khóc khắp muôn phương
Vĩnh biệt Bác, lòng dân tràn khí phách..
Đặt trước hiên nhà nhành hoa trắng đau thương
Bác nghe không tiếng khóc khắp muôn phương
Vĩnh biệt Bác, lòng dân tràn khí phách..
Người gửi: Hiệp Sơn
Bác đã đi thật rồi!
Mệnh trời không cưỡng được,
Cỏ cây như ngơ ngác,
Mây trời như ngừng bay,
Cháu cắn môi không khóc,
Mà lệ vẫn tràn mi!
Võ Nguyên Giáp là Điện Biên
Võ Nguyên Giáp là Việt Nam chiến thắng
Võ Nguyên Giáp là Thánh, là Tiên
Là Hồng là Lạc
Là bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Trần Nhương
Sáng 5-10-2013
Mệnh trời không cưỡng được,
Cỏ cây như ngơ ngác,
Mây trời như ngừng bay,
Cháu cắn môi không khóc,
Mà lệ vẫn tràn mi!
Bất tử!
Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên GiápThánh Gióng về trời, Thánh Giáp về quê.
Vì Dân - Nước, Người trở thành bất tử
Thành núi, thành mây thành ruộng, đồng, sông, bể…
Thành tượng hình chữ S trấn biển Đông
Thành đền thờ trong mỗi tấm lòng Dân
Thành ngọn đuốc soi đường đêm tăm tối
Thành mặt trời cho trần gian nắng mới
Thành mặt trăng vành vạnh tấm gương vàng
Người ba năm không nói không cười vươn vai thành Phù Đổng
Người cuối đời ẩn ánh sao Khuê trong tấc dạ trung thành
Nhẫn và Vinh đốn ngộ Vinh và Nhẫn
Trái tim hồng thành Xá lị, Kim đan
Người không nghĩ mình sẽ hóa thánh nhân
Khi nằm xuống cả non sông thương khóc
Cả non sông thành rồng chầu, hổ phục
Tôn vinh Người vị Thánh của lòng Dân
Bắn lên trời cao những tiếng sấm vang rền
Tiễn Người vào BẤT TỬ!
Nghe trái đất rùng mình thương nhớ
Hướng về Người lấp lánh giữa trời sao…
Hà Nội, 10.10.2013
Nguyễn Trọng Tạo
Người bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Từ một cơ thể cụ thể
Võ Nguyên Giáp hóa vào đồng bào
Nhân dân mỗi người có một Võ Nguyên Giáp
Võ Nguyên Giáp là viên ngọc Việt
Càng vùi sâu càng sáng
Không đao to búa lớn
Không kể công…
Những lá thư cuối đời vẫn nặng lòng vì nước
Trái tim già cùng nhịp đập nhân dân.
Từ một cơ thể cụ thể
Võ Nguyên Giáp hóa vào đồng bào
Nhân dân mỗi người có một Võ Nguyên Giáp
Võ Nguyên Giáp là viên ngọc Việt
Càng vùi sâu càng sáng
Không đao to búa lớn
Không kể công…
Những lá thư cuối đời vẫn nặng lòng vì nước
Trái tim già cùng nhịp đập nhân dân.
Võ Nguyên Giáp là Điện Biên
Võ Nguyên Giáp là Việt Nam chiến thắng
Võ Nguyên Giáp là Thánh, là Tiên
Là Hồng là Lạc
Là bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Trần Nhương
Sáng 5-10-2013
Nỗi đau ngàn lần
Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Quảng Bình ơi, đâu chỉ là bão lũ
Tin sét ngang trời Người đã ra đi....
Đau mất Bác hơn ngàn lần bão quét
Xin kính cẩn vĩnh biệt Người – Đại tướng của lòng dân!
Hà Nội hôm nay xám xịt một màu tang
Con nức nở viết bài thơ dâng Bác
Trăm triệu người Việt Nam đang khóc
Chúng con mất vị Cha già - mất tướng Giáp oai phong.
Cả nước yêu thương Bác đến nghẹn lòng
Chúng con làm Quốc tang Người trên từng trang viết
Quá đau đớn để nói lời vĩnh biệt
Vị tướng toàn tài, đức độ một ông Tiên
Ngủ ngon Bác ơi, trong cõi Người Hiền
Cả dân tộc đồng lòng ru giấc Bác
Thêm một lần cả nước nhoà trong nước mắt
Giây phút bàng hoàng Người lặng lẽ ra đi.
Vẫn biết rằng sinh tử biệt ly
Hình bóng Người đã bao trùm sông núi
Tài đức của Người đã lừng danh thế giới
Trái tim Người đập từng phút vì dân.
Giờ phút này con chỉ ước mong
Được đi trong đoàn người đưa tiễn Bác
Con đã từng may mắn hơn bao nhiêu người khác
Được nắm bàn tay Người, dẫu chỉ phút giây thôi.
Dẫu mai đây vật đổi sao dời
Thế giới này vẫn vinh danh tướng Giáp
Giá trị đó ngàn đời không thể khác
Kể cả kẻ thù cũng ngưỡng mộ Người ơi!
Khí phách, uy nghi, tài, đức rạng ngời
Hồn sen Việt rước Người về tiên cảnh
Mấp máy môi con gọi Người – vị Thánh
Linh hồn người thành hào khí non sông!
Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Quảng Bình ơi, đâu chỉ là bão lũ
Tin sét ngang trời Người đã ra đi....
Đau mất Bác hơn ngàn lần bão quét
Xin kính cẩn vĩnh biệt Người – Đại tướng của lòng dân!
Hà Nội hôm nay xám xịt một màu tang
Con nức nở viết bài thơ dâng Bác
Trăm triệu người Việt Nam đang khóc
Chúng con mất vị Cha già - mất tướng Giáp oai phong.
Cả nước yêu thương Bác đến nghẹn lòng
Chúng con làm Quốc tang Người trên từng trang viết
Quá đau đớn để nói lời vĩnh biệt
Vị tướng toàn tài, đức độ một ông Tiên
Ngủ ngon Bác ơi, trong cõi Người Hiền
Cả dân tộc đồng lòng ru giấc Bác
Thêm một lần cả nước nhoà trong nước mắt
Giây phút bàng hoàng Người lặng lẽ ra đi.
Vẫn biết rằng sinh tử biệt ly
Hình bóng Người đã bao trùm sông núi
Tài đức của Người đã lừng danh thế giới
Trái tim Người đập từng phút vì dân.
Giờ phút này con chỉ ước mong
Được đi trong đoàn người đưa tiễn Bác
Con đã từng may mắn hơn bao nhiêu người khác
Được nắm bàn tay Người, dẫu chỉ phút giây thôi.
Dẫu mai đây vật đổi sao dời
Thế giới này vẫn vinh danh tướng Giáp
Giá trị đó ngàn đời không thể khác
Kể cả kẻ thù cũng ngưỡng mộ Người ơi!
Khí phách, uy nghi, tài, đức rạng ngời
Hồn sen Việt rước Người về tiên cảnh
Mấp máy môi con gọi Người – vị Thánh
Linh hồn người thành hào khí non sông!
Nguyệt Vũ
Lời ru Vĩ nhân!
Kính tặng hương hồn vị Đại tướng của Nhân Dân !
À ơi...
Ông đã ngủ rồi
Sau khi thức suốt một đời trăm năm
Bao nhiêu biến cố thăng trầm
Nụ cười khuất những âm thầm nỗi đau...
À ơi...
Ông ngủ cho sâu
Non sông đang rủ một màu khăn tang
Tiếc thương như lửa thử vàng
Trái tim như ngọc lại càng sáng lên...
À ơi...
Ông ngủ cho yên
Giữa lòng đất mẹ một miền yêu thương
Ông về với lại quê hương
Nơi ông nghỉ, gió bốn phương tụ về...
À ơi...
Ông ngủ với quê
Nén nhang con thắp, lời thề vẹn nguyên
Ru ông về với Cõi Tiên
Chẳng còn chi nữa lụy phiền thế gian...
Lời ru thương nhớ vô vàn
Một người văn võ song toàn...
VĨ NHÂN !!!
Kính tặng hương hồn vị Đại tướng của Nhân Dân !
À ơi...
Ông đã ngủ rồi
Sau khi thức suốt một đời trăm năm
Bao nhiêu biến cố thăng trầm
Nụ cười khuất những âm thầm nỗi đau...
À ơi...
Ông ngủ cho sâu
Non sông đang rủ một màu khăn tang
Tiếc thương như lửa thử vàng
Trái tim như ngọc lại càng sáng lên...
À ơi...
Ông ngủ cho yên
Giữa lòng đất mẹ một miền yêu thương
Ông về với lại quê hương
Nơi ông nghỉ, gió bốn phương tụ về...
À ơi...
Ông ngủ với quê
Nén nhang con thắp, lời thề vẹn nguyên
Ru ông về với Cõi Tiên
Chẳng còn chi nữa lụy phiền thế gian...
Lời ru thương nhớ vô vàn
Một người văn võ song toàn...
VĨ NHÂN !!!
Nguyễn Minh Tâm
Đại tướng của lòng dân
Cuộc đời Người đã trở thành huyền thoại
Đại tướng của lòng dân, Đại tướng của hòa bình
Người là Văn, là Võ – Đức hy sinh
“Như núi lửa phủ đầy tuyết trắng”
Cả thế giới dõi theo, hàng triệu người đứng lặng
Khi nghe tin Đại tướng qua đời…
Như là Tiên, là Bụt về trời
Như Thánh Gióng sau dẹp tan giặc dã
Tổng Tư lệnh đầu tiên, Đại tướng – Người Anh cả
Bao tiếng gọi thiêng liêng, kính trọng…thắt lòng
Người làm nên rạng rỡ non sông
Không nao núng trước bạo tàn, ngang trái
Chiến thắng Điện Biên năm châu lừng lẫy
Đại thắng Mùa Xuân, thế giới nghiêng mình
Người chăm lo cho hạnh phúc, hòa bình
Khép quá khứ, không hề quên quá khứ
Người là hiện thân của Đức – Tài – Nhân nghĩa
Là tinh hoa của dân tộc anh hùng.
Người lại trở về với khúc ruột miền Trung
Nơi khoảng giữa của hai đầu đất nước
Hoành Sơn sau lưng, biển Đông phía trước
Triệu triệu trái tim luôn ở bên Người
Ơi Đèo Ngang bao huyền thoại trên đời
Nay huyền thoại trở về nơi huyền thoại
Người theo bước Bác Hồ vĩ đại
Làm vì sao tinh tú giữa trời cao.
Nguyện cùng Người, xin nắm chặt tay nhau
Cả dân tộc vững vàng bước tới…!
Đặng Quốc Vinh
Theo Lê Lộc tổng
hợp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét