Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

     Cảm ơn Bác Trần Mai Hưởng rất nhiều vì bài thơ lắng đọng tâm hồn, trái tim Việt Nam. Bài thơ đậm thế của lịch sử, thế của địa chính trị, thế của lẽ phải của lịch sử và hiện tại, thế của điều tất yếu của dân tộc Việt Nam muốn vươn cao trên thế giới để sánh vai với các cường quốc năm châu nhất định không được lãng quên lịch sử, không được bỏ qua lợi ích sống còn của Biển với sự thịnh suy của dân tộc, không được một phút giây nào nơi lỏng việc dựng nước phải luôn đi cùng với giữ nước từ lúc nước chưa nguy, không bao giờ được quên Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam và ngàn đời nay hàng ngàn con dân đất Việt đã đổ máu đào của mình cho chân lý ấy.

Đứng trước biển

Nặng lòng thế sáng nay trước biển
Nước vẫn xanh thăm thẳm một màu
Bình minh mong manh mây đùn chân sóng
Những bóng thuyền tản mát nơi đâu
Một dân tộc sinh ra từ biển
Đàn con theo Cha về lại đồng bằng
Từ thuở hồng hoang ngập bùn châu thổ
Bước chân người in dấu Lạc Long Quân
Cả đất nước trải dài theo biển
Ôm lấy đại dương như máu thịt của mình
Những lá phổi phập phồng nhịp thở
Muôn dải đồng xanh nuôi cấy gieo trồng
Sống với biển chết không rời biển
Dẫu bao phen gió bão dập vùi
Người với biển đã thành số phận
Những làng chài nghèo vẫn vượt trùng khơi
Đất đoàn tụ mà nước còn chia cắt
Đau đáu Hoàng Sa mong đợi ngày về
Lũ cướp biển đến từ phương Bắc
Máu người Việt còn loang sóng Gạc Ma
Trường Sa đã bao mùa biển động
Lòng người chân sóng phút nào yên
Những đảo đá cướp biển ngang nhiên chiếm
Cửa nhà ta chúng đã chặn trước thềm
Những vùng biển đang nồng mùi thuốc súng
Ngư trường thân quen với người Việt bao đời
Những con tàu vẫn bền gan bám biển
Giữa những hiểm nguy rình rập đêm ngày
Thuyền muốn vươn xa phải từ bờ bến
Đất chẳng bình yên khi sóng dậy trùng khơi
Tổ quốc tựa vào từng ngư dân vững chãi
Cả quê hương bên mỗi con người
Biển xanh quá sao lòng không yên tĩnh
Nghe trong sóng vỗ tiếng gươm khua
Hồn nước mênh mang trong gió chướng
Muôn đội hùng binh bỗng hiện về.
Trần Mai Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét